Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định.Tức thì những bức thư và dây thép ùa vào phòng tôi để chửi tôi, bao vây tôi như bầy ong vẽ.Chúng tôi tin cậy ông và hễ có việc để nhờ ông giúp được, chúng tôi sẽ nghĩ tới ông.Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông.Chuyện đời cậu dài lắm.Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi.Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó.Tôi cũng tin rằng ông không vừa cầm quân, vừa làm chính trị, mà như vậy là phải.Có những kẻ như vậy: để tự ý họ mua chứ không mời ép được.Không có thì giờ học, nhưng có một thiên tài trời cho riêng dân ái Nhĩ Lan là bẩm sinh đã biết nghệ thuật làm cho người khác thương mình.
