Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết.Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn.Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.