Và bản thân họ phải tự thoát ra.Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ.Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.Lại còn hăng nữa chứ.Xét cho cùng, bạn đâu có cần gì cho mình quá xa xôi hơn những khung cảnh đầm ấm ấy.Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế.