Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy.Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây.Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ.Chưa có gì để không thích.Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy.Tôi thường cảm thấy đau vì điều đó.Giữa quãng ấy, nó còn vận động.