- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.Tớ vẫn không thể hiểu được.- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.- Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó.