Nhất quyết phải cạo râu.Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.Bạn lại cười một mình.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ.Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng.Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm.Rồi đau và chấp nhận đau.Dư luận thì ác nhiều hơn thiện.