Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không.Những con vật, những con người tự tử nhiều quá.Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi.Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc.Về nhà, bác bảo cháu: Cháu lành quá.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không.