Nơi bạn ngồi có thể thay đổi điểm mấu chốt của bạn.Lang thang ngoài phố, bạn đang lẩm nhẩm bài hát của U2 Một ngày đẹp trời… đừng để ngày đó trôi đi.Ông nhẹ nhàng cầm nó và giữ nó bằng hai tay, nhìn vào tấm danh thiếp cứ như thể nó được làm bằng chiếc bánh tráng mỏng manh của Nhật.Cảm ơn, Ethan, hoặc Mình rất mong nhận được tin của cậu, Ethan.Có chuyện gì ở trường mà mình nói được không Kelly nhỉ? Cháu thử cố nghĩ xem.Tôi gọi chúng là những cụm từ bịa đặt.Vì vậy, tôi có thể để Nina ngoài bãi biển và lo chuyện của tôi, cảm thấy hết tội lỗi, không sợ rằng cô ấy sẽ phát hiện ra sự bộc lộ cảm xúc của tôi mà đôi lúc tôi muốn tách xa khỏi cô ấy.Ồ, tốt lắm, tôi lẩm bẩm, nhìn vào thẻ tên của anh ta.Đừng tự nghĩ là mình phải lừa họ.Một cuốn sách nổi tiếng của Malcolm Gladwell, Trong chớp mắt[3], đã dẫn chứng và khiến khái niệm này trở nên phổ biến.
