Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được.Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.Nhìn vào cái gương đối diện thấy cũng khá thú vị.Còn cái quần thì rộng thùng thình.Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê.
