Người nghèo nhìn thấy nguy cơ mất tiền.Ông ta trả lời: “Đều đặn suốt bảy năm nay”.Mặc dù phần lớn chúng ta không thích công nhận điều này, nhưng đó hoàn toàn là sự thật trần trụi trong câu châm ngôn cổ: “Quả táo không rơi quá xa gốc cây táo”.Hạnh phúc cũng quan trọng.Đó là lý do họ cần có sự bảo đảm.Vậy mà chỉ trong vài năm, ông đã kiếm lại được số tiền ấy và thậm chí còn nhiều hơn thế.Điều này khiến cho sự hợp tác trở nên hiệu quả.Người nghèo biện hộ: “Làm sao mà tôi có thể suy nghĩ về ngày mai, khi tiền của tôi chỉ vừa đủ để tồn tại ngày hôm nay?”.“Thế giới nội tâm của tôi tạo nên thế giới bên ngoài của tôi.Tóm lại, hoặc bạn kiểm soát tiền, hoặc tiền kiểm soát bạn.
