Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này.Để tránh những hận thù.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.Nhưng mà tôi ươm mầm.Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân.Và phần thưởng sẽ trị giá hơn cả giải Nobel.Chắc mẹ không đi được một mình.Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.Đời sống luôn cần những sự dung hòa.