Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Thế thì là thiên tài thế nào được.Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi.Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.
