Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần.Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật.Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp.Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được?Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải.Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt.