Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.Bà già vục đầu vào thùng rác.Theo một cách của riêng em.Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn.Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện.Và những cái xác cháy khét lẹt.Một cái sự thật chẳng ảnh hưởng gì đến nền hòa bình thế giới.Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả.