Tại sao? Trước tiên, vì họ sợ.Có đáng sợ không? Chắc chắn rồi.Thế nên ở đây nảy ra một câu hỏi khá thú vị: Suy nghĩ của bạn xuất phát từ đâu? Tại sao bạn lại suy nghĩ khác người ngồi ngay bên cạnh bạn?Những người theo trường phái chi tiêu có ba câu cửa miệng là: “Đó chỉ là tiền thôi” - vì thế họ không có nhiều tiền; “Cái gì đi, rồi sẽ đến” - ít nhất là họ hy vọng thế; và “Xin lỗi, lúc này tôi không thể.Tôi hơi lúng túng khi cô rót trà mời tôi rồi bưng ra một đĩa trái cây.Người nghèo muốn được trả công theo thời gian.Tất cả là nhờ cô đã áp dụng vào thực tế những điều đã học, cho dù chỉ với một đô-la mỗi tháng vào lúc ban đầu.Bạn có nhận ra một chút gì đó quen thuộc từ những lời nói này không?Tôi không chấp nhận điều đó bởi vì tôi quý trọng bản thân mình, cuộc đời mình, và tôi xứng đáng được hưởng hạnh phúc và thành đạt trong mức độ có thể.Nhưng tại sao tôi lại đề nghị như thế? Bởi vì tôi chỉ có thể nói theo kinh nghiệm của bản thân.
