Sự chất chứa thời gian trong linh hồn cộng đồng và tâm trí cá nhân con người cũng lưu giữ vô lượng khổ đau còn đọng lại của quá khứ.Cánh cổng luôn luôn rộng mở.Nó không còn đụng phải “bức tường” rắn chắc bên trong bạn nữa.Sự chuyển hóa thực hiện thông qua thân xác, chứ không bằng cách xa rời nó.Tôi nhặt vài thứ lên, một cây bút chì, một chai nước uống, kinh ngạc trước vẻ mỹ miều và sinh động của chúng.Một số chiến lược của tự ngã cực kỳ khéo léo, vậy mà chúng không bao giờ thực sự giải quyết được các vấn đề của nó, đơn giản vì tự bản thân nó – cái tôi – lại chính là vấn đề cần được giải quyết.Cái linh giác vĩ đại hơn tâm trí này giờ đây đã nhập cuộc,và vì thế một phẩm chất ý thức khác biệt hẳn sẽ tuôn chảy vào hành động của bạn.Đừng phán xét hay phân tích.Câu hỏi ấy là: Còn các tình cảm tích cực như yêu thương và niềm vui thì sao?Bạn hãy hiện trú trong khoảnh khắc hiện tại.
