Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào.Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không.Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì.Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn.Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.
