Loại trừ những uế ảnh làm lem luốc hồn xuân của ta.Họ không khinh người, nhưng thương hại kẻ không cấp bằng, tiếc sao lại có kẻ thất nghiệp, bực dọc người lớn không trị được hạ cấp, bất mãn sao người già hủ lậu, tủi nhục khi xã tắc đảo điên, phẫn uất khi cương thường đỗ nát.Có lúc họ nói bậy mà không hay vì mắc lo tỏ ra kỳ quái.Tôi chỉ biết ông qua loa vậy.Tất cả tại bản năng của hai giới khác nhau.Không có gì họ lưu tâm bằng kiếm được miếng ăn manh mặc và ở yên thân.Người ngon ngọt lại hiểm độc.Chút xíu ích kỷ ta tìm hiểu ở đây là do nam tính của họ.Sợ e trong khi ta muốn tìm sự sạch sẽ, giải sầu cho thân xác, tâm hồn, ta phải chuốc thêm những vết nhơ và khổ não.Chánh phủ mất tiền bạc cất tiểu học, trung học, đại học đường mà không bắt nhà giáo đ ào luyện tâm đức cho kẻ thụ giáo, không cho môn học làm người vô chương trình, chỉ bắt thi các môn của trí mà bất kể các môn của tâm hồn thì chỉ tạo những thế hệ duy vật, vô hồn có ngày trở giáo hại chánh phủ và bắt chánh phủ cất sẵn cho họ tòa án, thêm lính cảnh sát, nhà thương điên, trại giáo hóa, nhà an trí v.