Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ.Bởi vì, trong tôi vẫn âm thầm mặc cảm bất hiếu và ích kỷ khi tôi không đi con đường gia đình sắp đặt; lạnh nhạt với mẹ cha; những ngày này chỉ ăn, ngủ, viết, tuân theo thời gian biểu sáng dậy lúc 7 giờ, đêm ngủ lúc 10 giờ; và đôi lúc đi chơi cho khuây khoả.Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm.Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm.Mệt sao cháu còn đi chơi.Mẹ cười: Con tinh khôn lắm.Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi.Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được.Tôi lại dẫn ông anh đi.