Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.Tôi la lớn lên như vậy.Ông thức dậy lúc 9 giờ, điểm tâm từ 9 giờ 7 phút đến 9 giờ 9 phút rưỡi rồi khoá cửa ra đi.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại.
