Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Đôi lúc, định kiến giúp phong phú không bị lợi dụng biến thành một thứ rỗng tuếch, sa đọa.Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường.Bác gái nghe thấy bảo: Ấy.Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.
