Như một cú sốc, Tom Watson hỏi lại:Liệu ngài có chắc là cựu sĩ quan hậu cần của ngài có thể thực hiện nhiệm vụ đó hay không?Khi cha tôi mất vào năm 1956 sáu tuần trước khi bắt tôi dẫn dắt IBM tôi khi đó là người đàn ông nhút nhát nhất nước Mỹ.Cuối cùng thì Tom đã thành công khi làm ông bố nổi điên và gầm lên lần nữa như hàng ngàn lần khác.IBM giai đoạn Watson đã quá yêu mến và kính trọng nhà sáng lập nên đã tự nhiên dùng phương châm của một người như là của chung.phòng trước mặt họ vẫn chạy không nhiều hơn, không ít hơn.Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay.Điều này là bình thường trong các công ty vào thời kỳ đó khi mà chuyện phì phèo xì gà khói um cả lên trong nhàNhưng IBM đã tham gia vào ngọn sóng đổi mới của thời đại Internet bằng chiến lược dịch vụ vàKhông phải tự Drucker bảo có mà là người Nhật đã xác nhận với ông như vậy.Không ai hỏi ông về biểu tượng đó.
