Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó.Anh dạy em, biết, quay ngay.Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.Vậy mà tôi đang viết.Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.Em sẽ ngắm nó từ đời sống cũ và đời sống mới.
