Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin.Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta.Tất cả mọi người bên ngoài đều có cùng một suy nghĩ: Họ đang làm gì vậy kìa? Có điều gì không ổn? Và những người nghe đài trên khắp Miami sắp sửa tắt radio đến nơi.Chúng ta cần ghi nhớ điều này.Tôi kéo cái micro sát vào miệng và nói những tiếng đầu tiên trong nghề phát thanh của mình:Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp.Một bài diễn thuyết thành công sẽ góp phần không nhỏ cho sự thành công của bạn.Âm thanh duy nhất mà các thính giả của tôi nghe được là một đoạn nhạc cứ hết to rồi lại nhỏ, mà chẳng kèm theo một giọng nói nào.Tôi có thể đưa ra cho các bạn một ví dụ.Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng.