Một hôm đương đi, tôi té xỉu trên lề.Nhưng thời buổi khó khăn, vì ân nhân của tôi mất việc, không muôi tôi được nữa.Hẹn người ấy đến một chỗ rồi nói: "Tôi muốn nhờ bạn khuyên tôi nên làm thế nào.Hồi nhỏ tôi sống ở một trại ruộng tại Missouri, và một hôm trong khi giúp má tôi lấy hột anh đào, tự nhiên tôi oà lên khóc.000 Mỹ kim, song họ có thể chịu đựng được sự lỗ lãi đó.Chúng tôi vô cùng kinh khủng.Bạn và tôi, ta có những tài cán riêng, vậy đừng mất công buồn bực vì nỗi không được như người kia người nọ.Năm ba mươi tuổi, ông được cử vào Hội đồng lập pháp Tiểu bang Nữu Ước.Mà dầu bạn không thể khuyên hay vạch rõ những uẩn khúc của vấn đề đó, bạn cũng giúp tôi rất nhiều khi chăm chú nghe những điều mà tôi thấy cần được giãi bày cùng bạn".Ông này giảng cho ông Lincoln hiểu sự lầm lỡ của ông.