Benny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười?Tôi sẽ ra sao? Ra ga kiếm một vé tàu quay trở lại Brooklyn chớ còn phải hỏi!Những tiếng cười sẽ phá tan bầu không khí ngột ngạt căng thẳng ở những cuộc họp.Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười.Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo.Ồ, đúng rồi, quả bóng!Mọi việc diễn ra quá nhanh đến nỗi chúng tôi không có cơ hội để đính chính.Nhiều diễn giả khi thuyết trình với một văn bản hoàn chỉnh vẫn gạch dưới những điểm mà họ muốn nhấn mạnh.Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì.Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill.