“Vì thế mà Jobs không muốn nói chuyện về nó nữa,” Schiller nói.” Sau khi tốt nghiệp, Ive đã giúp xây dựng một công ty thiết kế ở London, Tangerine, từ đó có một hợp đồng tư vấn với Apple.Sau đó họ yêu cầu tôi trở thành chủ tịch của Apple, và tôi tiếp tục từ chối.Vợ của Rossmann, bà Joanna Hoffman, cũng từng thấy thái độ tương tự của Jobs khi cùng ông sang châu u sau thời điểm các máy tính Macintosh được giới thiệu rộng rãi một vài tháng, "ông ấy khó chịu và dễ dàng nổi giận với bất cứ chuyện gì", bà nhớ lại.Một động lực nữa đó chính là thị trường tiềm năng.Nhưng ông ấy cũng có chung một thái độ cầu thị và khả năng chỉ huy.Bệnh tật nhắc nhở rằng ông chẳng có gì để mất, vì thế ông nên tiến lên hết tốc lực.Trong lúc đó, Jobs thường xuất hiện với bộ dạng phóng túng, không theo khuôn phép xã hội ở ngoài khu vực trường Reed.Họ đều tập trung xung quanh một chiếc bàn trong một phòng tại khách sạn Four Seasons ở Palo Alto.“Nó sáng lấp lánh như là chiếc hộp trang sức vậy.