Mỗi khi tạo được một khoảng hở trong dòng chảy của tâm trí, thì ánh sáng của ý thức bạn càng mạnh mẽ hơn.Nhưng bạn vẫn có thể thanh thản.Nhưng sự việc chỉ bi thảm bởi vì bạn đã phóng chiếu một cái tôi phân biệt trong khi không có một cái tôi cá biệt nào cả.Hãy biến nó thành bạn và đồng minh, đừng biến nó thành kẻ thù.Nhưng không có thứ gì lâu dài trong chiều kích này, nơi mà mối mọt đục khoét được.Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn không hiện trú.Và tận cốt lõi sâu thẳm nhất, có cái linh thiêng, cái vô lượng vô biên, cái không sao gọi tên được.Chẳng phải cái chết của ảo tưởng này là sự giải thoát kỳ diệu sao?Lúc đó bạn sẽ thấy một thứ gì đó mạnh mẽ hơn bất cứ thứ gì trong các thứ bạn quan sát được: đó là bản thân sự hiện trú tĩnh lặng để quan sát đằng sau nội dung của tâm trí bạn, đó là chủ thể thầm lặng quan sát.Trong lúc đó, hãy chấp nhận cái đang là.